NHỮNG THỨ ĐẸP ÍT KHI Ở GẦN
Việc di chuyển trong vòng 12 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời khỏi nhà quả thực là trở ngại lớn cho những ai muốn đến Palawan, một tỉnh tây nam của Philippines với những địa danh nổi lên gần đây Coron và El Nido. Cũng phải thôi, muốn chiêm ngưỡng cảnh đẹp, sạch và hoang sơ thì phải chấp nhận đi xa thôi. Sau từng đó năm, từ Hanoi đi Manila đường bay trực tiếp vẫn chỉ là Cebu Pacific Air (CPA) với giờ bay oái oăm 1.25 sáng, mà không phải ngày nào cũng có chuyến. Tuỳ hành trình muốn đi từ Manila tới Coron trước hay El Nido trước mà lựa chọn phương án bay thế nào cho hợp lý. Tôi đi Coron luôn lên đặt luôn CPA cho tiện, ngoài ra còn có Jet Sky cũng bay từ Manila đi Coron giá có thể rẻ hơn chút. Rời Hanoi từ 10.30 tối, gần 2h sáng mới cất cánh và gần 6h sáng (Manila sớm hơn Hanoi 1 tiếng) tới Manila. Việc chuyển tiếp sang sân bay nội địa khá rắc rối, nhập cảnh, lấy hành lý ra, qua hải quan rồi lại vào cửa nội địa qua kiểm tra hành lý, bị chỉ vào một góc, đợi shuttle đưa lòng vòng sang sân bay quốc nội rồi lại kiểm tra hành lý tiếp. Tổng thời gian chờ đợi khá lâu nên đặt chuyến bay đi Coron từ Manila lúc 9.35 sáng là rất hợp lý. Bay ATR72 nên cũng không tiện nghi thoải mái lắm, nhiều lúc chao đảo rơi tự do nhẹ do nhiễu động nhưng cũng qua nhanh vì thời gian bay cũng chỉ khoảng 1 tiếng cho quãng đường chưa đầy 400kms. Thời tiết mùa này đẹp (từ tháng 11 đến hết tháng 3 là lý tưởng để đi Palawan), nắng tưng bừng, trên máy bay nhìn rõ đảo và các bãi tắm.
Sân bay Coron nhỏ xíu, chưa được đầu tư nhiều, vì nơi đây chỉ là một thị trấn nhỏ. Không có băng chuyền, hành lý được nhân viên bốc dỡ và vận chuyển rất cẩn thận, nâng niu và đối chiếu thẻ hành lý chính xác mới giao khách. Ra ngoài là rất nhiều tài xế xe shuttle bus đợi, chỉ cần nói tên khách sạn là họ giới thiệu lại tài xế chạy cung đường đó. Giá chung 150 peso (chừng hơn 60k VND)/người vào trung tâm thị trấn, không giành giật khách, khá quy củ.
Đường xá Coron nhỏ hẹp, đầy bụi bặm, nhiều đoạn đường đất như làng quê VN lúc xưa vậy… Khách sạn nhà nghỉ cũng chưa nhiều, một số resort cao cấp thì thường ở ngoài đảo. Đặt trên agoda hay booking đều tiện, tôi chọn Acacia Garden Inn với chi phí vừa phải.
CORON – THIẾU THỐN ĐỦ ĐƯỜNG
Nếu bạn kỳ vọng một khu du lịch đầy đủ tiện nghi, nhà cao tầng san sát, bát ngát nhà hàng, đường sá hiện đại thì bạn sẽ bị Coron dội cho ngay nguyên thùng nước đá. Hòn đảo nhỏ xíu, nên thị trấn cũng nhỏ xíu, những con đường nửa bê tông, nửa đất vì xây dựng dở dang. Gió biển chưa thấy đâu nhưng bụi mịt mù từ sân bay về trung tâm thị trấn. Đã thế ban đêm chỉ có trục đường chính là có đèn đường, còn các con đường phụ thì đa phần tối thui… Wifi thì rất kém, còn 4G thì tuy hiện lên LTE đó nhưng cứ quay vòng vòng cho đến khi bạn hết kiên nhẫn thì thôi…Đấy, Coron chả màu mè gì, có sao xài vậy. Đây cũng là lần thứ 3 tôi đi Philippines, lần đầu là thủ đô Manila chả khác Saigon mấy, lần 2 là Boracay nhộn nhịp từng phút giây, và lần này là vùng biển đảo khá hẻo lánh hoang sơ.Về tới khách sạn sau hành trình khá dài, còn lâu hơn cả bay đi Úc, buồn ngủ chẳng thèm ăn trưa nữa. Khách sạn bình dân thôi nên chỉ có điều hoà và TV, không tủ lạnh. Đêm ngủ muốn xin thêm chăn thì phải trả thêm 50P nữa. Tắm rửa cho sảng khoái rồi cứ thế chìm vào giấc ngủ. Tầm 2h chiều mới dậy để lo việc quan trọng là mua vé tàu cao tốc từ Coron sang El Nido (không có đường bộ nối liền hai đảo, chỉ có cách đi tàu hoặc đi máy bay) và đặt tour cho ngày mai. Bình thường sẽ có hai hãng tàu Montenegro và Phimal chạy giữa hai đảo nhưng xui sao, cách đây vài ngày tàu của Phimal bị hỏng động cơ nên mọi cơ sự bắt nguồn từ đó… Để có được đôi vé đúng ngày là một câu chuyện lý thú, phải kể riêng mới xứng đáng! Việc còn lại là đặt tour đi đảo ngày mai, rất may có người bạn đi trước đưa ra lời khuyên rồi nên cứ thế mà chọn Coron Ultimate Island Tour, kết hợp những điểm đặc sắc nhất trong hành trình thông thường.Sau đó mới thảnh thơi đi những điểm trong thị trấn trong thời gian còn lại của ngày đầu, Mt. Tapyas và Maquinit Hotspring. Phương tiện đi lại chủ yếu nơi đây là thuê xe máy hoặc tricycle. Lười chạy xe máy nên tôi vẫy tricycle chạy đầy đường. Giá chung khoảng 700 peso cho 3 tiếng gồm cả thời gian đợi chờ, buông nhẹ một câu 600 peso thì nhận được cái gật đầu của một anh chàng khá dễ thương!
Mount Tapyas là điểm cao nhất của thị trấn, nơi này đặt cây thánh giá và có chữ CORON màu trắng to vật xung quanh. Ban đêm điện sáng lung linh như một biểu tượng của thị trấn. Cần phải leo bậc thang 700m để lên tới đỉnh, không có gì đặc biệt ngoài việc ngắm toàn cảnh thị trấn Coron phía dưới cũng như sống ảo với đồi cỏ khô phía sau bên tay phải.
Dành khoảng 1 tiếng trên Tapyas, lại tricycle tiếp qua Maquinit Hotspring, suối khoáng nóng nước mặn nổi tiếng tại Coron. Đường đi vừa xa vừa xấu, bụi đỏ tạo thành lớp trên da luôn í, nhớ mang theo khẩu trang che bụi. Vé vào cửa 200 péo, tầm 85k VND, trở nên đắt đỏ vì không khăn tắm, không nơi tắm tráng, không nơi trông đồ. Tóm lại tắm thì thậm thích nhưng cái khoản thay đồ chỉ có cái phòng “dressing room” khô khốc hay chui vào toilet có thêm tí nước rửa đôi chân. Tóm lại là đạt hiệu quả về mặt sức khoẻ thể xác nhưng tinh thần hơi có chút không thoả mãn
Ăn uống ở trên đảo cũng khá hợp lý, tối đầu tiên ăn ở Carl’s BBQ, quán đông nghịt, phải đợi xếp bàn. Chừng 1000 peso cho bữa tối hai người là ổn, cả đồ uống rồi đó!
CORON ULTIMATE TOUR
Nếu ở Boracay, ra khỏi khách sạn là bạn có thể đắm mình trong làn nước trong xanh và bờ cát trắng thì ngược lại, Coron đất liền chỉ có bụi bặm và nắng chan hoà mà thôi. Để tận hưởng những cái đẹp mà dân ưa xê dịch trầm trồ thì bắt buộc phải đi ra các đảo xung quanh, giống như các tour đảo ở Nhatrang nhà mình vậy. Tuy nhiên so sánh thế thì khập khiễng chết được! Ngay khi xuống sân bay Busuanga là các bạn đã dúi tờ rơi vào tay rồi, giá cả không khác nhau là mấy bởi các tour thiết kế giống nhau dựa trên những thiết kế tour cơ bản. Ít nhất cũng 6 tours để lựa chọn, có công ty đưa ra 10 tours luôn nhưng kinh nghiệm đi đảo không nên tham lam, chỉ tối đa 3 ngày đi đảo là quá sức chịu đựng cho làn da rồi, trừ phi bạn đi đảo mà chỉ ngắm cảnh và ngồi trên tàu! Theo gợi ý của người bạn đi trước, tôi chọn Coron Ultimate Tour của Millenial với những điểm đến đặc sắc nhất của Tour A và B cộng lại. Giá cho một người là 1,200P, đã bao gồm vé vào cửa, hướng dẫn và ăn trưa nhẹ nhàng trên tàu. Cứ báo cho lễ tân phone cho công ty tour là sáng mai sẽ có tricycle đón tại khách sạn, trước 8.30. Tour thường kéo dài từ 9.00 tới tầm 4.30 chiều.Tour này sẽ bao gồm 5 điểm đến nhưng có 8 chỗ để chơi và ngắm bao gồm Kayangan Lake, CYC white sand beach, Smith beach, Skeleton Wreck, Coral Garden, Las islas de coral, Malwawey Reef và Twin Lagoon. Trong số đó nhiều nơi dừng lại ngắm san hô và tắm chứ không leo lên trên bãi cát được nên tựu trung lại tâm điểm chỉ đọng lại 4 nơi chính mà thôi.Đầu tiên và ấn tượng nhất là Kayangan Lake, đây là điểm thu hút nhiều nhất du khách. Khung cảnh gần cái hồ này cũng đẹp choáng váng rồi. Dường như bất cứ ai đến Coron cũng phải đi cái hồ này. Hồ nằm lọt thỏm trong lòng những núi khá cao, được mệnh danh sạch nhất Philippines. Từ chỗ neo tàu, phải đi bộ lên trên cũng khá xa. Gần đến hồ rẽ trái sẽ có một điểm View Desk cho bà con chụp hình phong cảnh nổi tiếng Coron ở phía dưới (không phải hồ Kayangan) nơi mà xuất hiện trong tất cả các bức tranh, clips giới thiệu về Coron. Nơi này chỉ chụp cảnh thôi, chứ chụp mặt người vào tối ôm, mất công tạo dáng! Rẽ phải sẽ đi xuống hồ Kayangan đẹp ngất ngây, thảo nào vé vào cửa cho khách lẻ những 300P rồi! Không thấy cọng rác nào, dù khá nhiều Khựa nhưng vệ sinh được thắt chặt. Điều lưu ý là muốn nhảy xuống hồ tắm bắt buộc phải mặc áo phao (mang từ tàu lên) dù cho bạn bơi giỏi như Michael Phels.
Coral Garden mang đúng nghĩa vườn san hô luôn. Có vô vàn san hô ngay dưới chân bạn mà không phải lặn quá sâu. Chính vì vậy phải mang loại giày đi biển, bán rất nhiều ở Coron, cũng như không được dẫm chân lên để bảo vệ san hô. So với các vùng biển khác có nhiều rặng san hô thì nơi này ít cá hơn, thỉnh thoảng mới gặp các em nemo dễ thương.Bữa trưa trên tàu cũng đơn giản. Có cá ngừ, thịt, bí đỏ và đặc sản rong nho khá ngon. Nói chung đi đảo cũng không nên kỳ vọng nhiều, các bạn chế biến trên tàu cũng đã giỏi rồi. Với lại ăn nhiều thì bụng to khó bơi và lên hình xấu nữa!
Skeleton Wreck – sở dĩ có tên gọi như vậy là do nơi đây xưa kia thuyền bè qua lại nhiều, hiện còn có xác tàu đắm của Khựa. Nước trong vắt, đeo kính bơi cũng có thể nhìn thấy mũi tàu cách mặt nước chừng 7km. Nếu đeo snorkel thì có thể lặn xuống chạm vào mũi tàu và ngó nghiêng ở đó luôn. Khu vực này chèo kayak cũng thú vị, miễn phí kayak nhé.
Lòng vòng vài điểm khác cũng bơi và ngắm san hô. Điểm cuối cùng là Twin Lagoon, hai vịnh nối liền với nhau qua một cái ngách khá nhỏ mà mọi người có thể bơi qua đó hoặc leo lên một cầu thang gỗ nối liền hai vịnh ngay trên cái ngách đó.
Cả một ngày bơi lội và ngắm san hô, chả thấy chán vì nước trong văn vắt và sạch không tưởng. Phục các bạn Phi với ý thức bảo vệ môi trường và hệ sinh thái biển quá tốt, chẳng như Halong nhà mình toàn rác là rác…
CORON ISLAND ESCAPADE TOUR
Hôm qua tôi đi Coron Ultimate Tour vẫn thấy chưa thoả mãn vì chưa có cơ hội lên các bãi cát tắm và phơi nắng. Nhưng hôm nay, nhất định phải xoã hết nấc để tận hưởng trời trong xanh, biển trong xanh, cát trắng tuy nắng không vàng mà khá gắt chứ chẳng chơi! Coron Island Escapade Tour được tất cả các công ty mời chào, giá dao động từ 1,200P đến 1,300P. Millenial đắt hơn 100P nên tôi quyết định đặt với Hannah’s, đi về mới thấy bên Millenial vui hơn, HDV hài hước và có duyên hơn. Tuy nhiên chuyện này cũng hên xui vì phụ thuộc cá tính của mỗi HDV. Cũng rất đơn giản, nói lễ tân phone cho công ty là sáng hôm sau 8.30 họ cho Tricycle đón mình ra bến tàu, chẳng sợ hết chỗ đâu, ít nhất vào đầu năm 2019 này. Lần này ra đảo khá xa, mất chừng 1 tiếng nên hành trình này sẽ ghé 3 đảo, Bulog Dos Island, Banana Island và Malcapuya Island. Báo trước cho bạn nào chưa từng đi Maldives thì chỉ cần Escapade Tour là bạn đã hưởng gần như những gì mà thiên nhiên ban tặng cho Maldives rồi đó! Đầu tiên tàu ghé Bulog Dos Island, trên đó có bãi tắm đôi được chia ra bởi roi cát nổi lên khi thuỷ triều xuống. Đây cũng là lý do tàu ghé nơi này đầu tiên trong buổi sáng. Trong và sạch không cách nào tả nổi, chỉ có lăn lộn với nó mới tận hưởng được món quà của đại dương mang lại. Thời gian dừng lại nơi này chừng 1 tiếng, đủ cho bạn bơi lội, nghịch cát và sống ảo nữa. Cạnh bãi tắm đôi này là khu Two Seasons Resort, 5 sao đắt nhất Coron, giá toàn trên 500$/đêm nên chắc công chức quèn như mình chẳng bao giờ mơ tới. Thôi cứ sống ảo theo tiêu chí nghèo nhưng không hèn là được.
Tàu nhổ neo lên đường nhằm hướng Banana Island để ăn trưa và thư giãn trên đảo. Không hiểu sao gọi là đảo chuối vì chẳng thấy cây chuối nào hết, quên mất không hỏi HDV. Như mọi tour đảo, ăn trưa có cá ngừ, thịt gà, thịt heo, bí đỏ và trái cây tráng miệng. Vì ăn xong lại tắm và bơi nên có đói mấy cũng ăn cầm chừng thôi, chứ ăn xong ngồi thở phì phò là có lỗi với mẹ thiên nhiên vô cùng. Bulog Dos sáng nay đã đẹp rồi mà Banana Island này lại có sự quyến rũ khác. Bãi cát rộng và trắng ngà, trên bờ có những lùm cây để trốn nắng cũng khá lãng mạn. Và tất nhiên, nước có nhiều màu từ xanh nhạt tới xanh đậm phụ thuộc vào độ sâu của từng khu vực. Chỉ cần đeo kiếng bơi vào đã ngắm được những chú cá đầy sắc màu dạn dĩ bơi xung quanh. Một đứa bơi khá như mình thì tất nhiên không bỏ qua cơ hội quay clip vài vòng bơi để cho thiên hạ biết độ trong sạch đẹp của nước biển nơi này như thế nào.
Sau khi rời Banana Island, tàu chuyển hướng đi về điểm cuối cùng trong hành trình. Malcapuya Island, cách Banana chừng 15-20 phút. Do quy định tàu không được đỗ trong bãi tắm mà phải vòng ra phía sau thả neo nên du khách phải leo ngang qua con đường nhỏ để vào bãi tắm. Vẫn đặc trưng Coron với biển xanh cát trắng, Malcapuya Island còn có thêm một hàng dừa duyên dáng ven bờ nữa. Thời gian ở đảo này lâu nhất, tầm gần 2 tiếng nên có thể bơi, tắm nắng, nằm nghỉ ngơi thư giãn hoặc đọc sách dưới tán dừa. Cuối bãi có mỏm núi đá nhô ra, không quá khó khăn đi ra đó để có thêm không gian riêng tư, muốn làm gì thì làm…
Nói chung khen hoài cũng bằng thừa, chỉ biết ghen tỵ với Coron, một hòn đảo nhỏ bình dị hoang sơ mà xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều đảo đẹp như thiên đường. Tóm lại đừng yêu ai chỉ vì bề ngoài tuềnh toàng, hãy khám phá những bí ẩn sau lớp vỏ đó!
CORON – NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ
Ngày cuối ở Coron, tôi muốn thư giãn một phần vì tấm lưng cháy rát sau hai ngày lăn lộn với đại dương, phần nữa vì dành cảm hứng cho thời gian ở El Nido những ngày sắp tới. Dậy trễ, ăn sáng cũng trễ rồi thảnh thơi đi lượn thị trấn. Vì cũng không xác định đi nhiều dưới trời nắng nóng nên chỉ đi bộ loanh quanh khu trung tâm. Nổi bật nhất là Nhà thờ Augustine Parish tại hòn đảo còn nghèo này. Dân Phi chủ yếu theo công giáo nên chẳng có chùa chiền gì nơi đây cả. Nhà thờ nhỏ xinh, cũng được cả thế kỷ xây dựng và trùng tu, cửa luôn rộng mở suốt ngày cho giáo dân vào cầu nguyện chứ không đóng im ỉm như đa phần chùa chiền. Đừng ngại ngần, cứ tự nhiên bước vào cầu xin Chúa ban phước lành bởi Chúa trên cao không cần phân biệt tín ngưỡng của bạn là gì.
Khu vực gần bến tàu có những khu nhà ổ chuột đặc trưng, dạng nhà này nối tiếp nhà kia lấn ra biển bởi những túp lều tạm bợ. Dân Phi nói chung hiền hậu, dân trên đảo còn thân thiện hơn nữa, luôn mỉm cười khi có du khách đi qua.
Coron có những con đường lên xuống dốc khá thú vị, ráng để ý cũng có những khuôn hình đẹp. Khu vực chợ địa phương nhộn nhịp, trái cây rau củ chuyển từ đất liền ra nên thường héo cũ và xấu mã, dễ đến phân nửa hàng Khựa. Đó là lý do trái cây rau củ luôn đắt hơn hải sản trên đảo.Quán cơm bình dân khá sạch sẽ. Một bữa ăn gồm cá kho, cá chiên, rau xào… khoảng 60k cũng không đến nỗi nào. EL NIDO – THIỆN CẢM ĐẦU TIÊNTheo lịch trình, tàu Montenegro xuất phát từ Coron đi El Nido lúc 12h tuy nhiên hành khách phải tới cảng trước 11h để làm thủ tục kiểm soát an ninh tuy không đến mức như hàng không. Ngoài ra mỗi hành khách phải đóng phí môi trường là 20P ngay trước cửa kiểm soát. Tàu xuất phát hơi trễ, có lẽ do chuyến đi từ El Nido sang bị khởi hành chậm. Mặc dù vé có ghi số như kiểu số ghế nhưng mạnh ai nấy ngồi, ai lên sớm thì lựa chỗ đẹp. Có khá nhiều người phải ngồi ghế nhựa kiểu ghế phụ do hãng tàu bán quá số ghế. Tàu khá cũ, chắc tần suất khai thác quá cao nên không có thời gian trùng tu bảo dưỡng. Một điều cần lưu ý là trên tàu để điều hoà siêu lạnh, tụi Tây khoẻ như vâm mà một lúc sau đứa nào đứa nấy run cầm cập rúc vào nhau cho ấm. Vụ này thật đáng trách bạn nào đi trước không ghi chú lại, làm mình mang theo cái áo gió mà vẫn cóng cả chân và tay!
Cập bến El Nido chừng gần 5h chiều. Hành lý trả cũng nhanh. Xe tricycle đợi bên ngoài. Điểm khác biệt đầu tiên là tricycle ở El Nido vừa bé vừa thấp so với bên Coron. Do El Nido phát triển du lịch trước Coron khá lâu nên cánh tài xế cũng kiêu căng hơn nhiều. Vẫy mãi mới được một chú thì tiếng Anh tậm tịt không biết nơi đến chỗ nào. Đợi khoảng 10 phút cũng có 1 chú chấp nhận đi với giá 80P sau khi mặc cả từ 150P xuống. Quãng đường này bên Coron không quá 50P.Tôi chọn phòng airbnb cách biển El Nido chừng 10 phút đi bộ, phần muốn tiết kiệm hơn so với ở khách sạn vì khách sạn ở El Nido giá chát vô cùng, phần muốn mua đồ về nấu theo ý thích của mình. Chủ nhà khá trẻ, cô bé người Canada từng sống ở Puerto Rico và Bắc Kinh trước khi về El Nido cách đây hơn 2 năm. Phòng ngủ khá chật, toilet phải dùng chung ở dưới tầng trệt nên cũng khá bất tiện nhưng bù lại bếp rộng rãi và trên tầng 2 có khu vực sinh hoạt chung khá rộng, ngồi thư giãn đọc sách và ăn uống được. Nhận phòng xong, tôi lượn ra chợ cũng cách đó chừng 10 phút. Ấn tượng đầu tiên là cá tôm và các loại sò vẹm nhiều và rẻ, tuy không phải loại đang bơi nhưng tươi vô cùng, đã được kiểm chứng. Tưởng tượng một bữa ăn tối cho hai người gồm cả tôm, cá, vẹm, rau (rau đắt hơn hải sản) khoảng 300P (135k VND) là ngon xuất sắc luôn. Đầu năm kiêng ăn mực chứ các loại mực nhỏ mà ngọt kiểu mực trứng như nhà mình chỉ có 150P/kg ăn nhoè! Ngạc nhiên hơn là chính quyền El Nido đã nghiêm cấm sử dụng túi nilon và đồ nhựa dùng 1 lần nên trong chợ địa phương này, tất cả đồ ướt như hải sản là phải đựng vào túi lưới, 10P một cái nếu như không mang theo đồ đựng từ nhà còn rau củ thì được đựng vào các túi giấy văn minh cực luôn. Người bán hàng từ rau củ thịt thà tới hải sản đều nghiêm túc thực hiện và nói tiếng Anh khá tốt. Điều này lý giải tại sao biển bên Philippines nói chung và Palawan nói riêng cực sạch, nếu có rác chỉ là lá cây hoặc rong rêu dạt vào bờ một chút xíu, tuyệt đối không có đồ nhựa. Các tour và du khách không được phép mang chai nước lên tàu luôn!
Đấy, ấn tượng ban đầu về El Nido không phải là cảnh biển đẹp như thiên đường mà đến từ ý thức bảo vệ môi trường của những người dân bình thường nhất, bởi hơn ai hết, họ hiểu cái lợi trước mắt và cái lợi lâu dài khác nhau như thế nào! Hỏi sao không yêu cho được?
EL NIDO ISLAND TOUR C – KHÔNG NHƯ KỲ VỌNG
Nếu ở Coron, buổi tối khá khó kiếm chỗ đi dạo, đi chơi thì El Nido vui và nhộn nhịp hơn nhiều. Bãi biển El Nido dài khoảng gần 1km, chủ yếu dành cho neo đậu tàu thuyền chứ chẳng ai mấy ai thèm tắm ở đây. Dọc bờ biển là một dãy các nhà hàng đồ nướng khói nghi ngú thơm lừng, xen kẽ với những quán bar chơi nhạc khá hay. Sôi động là vậy nhưng mà so với Boracay thì còn xa vời vì không có những màn múa lửa đặc trưng.
Tại El Nido có 4 tour đảo thông dụng, đặt tên là A, B, C, D với giá dao động 1,200 – 1,400P/người. Về số lượng có vẻ như không phong phú bằng bên Coron. Tôi chọn Tour C thiên về snorkeling vì nó được khen nhất và cũng vì tôi đã thoả thích ở Coron rồi nên không cần phải đi thêm Tour A, và các tour còn lại. Nếu các bạn đến El Nido trước khi đến Coron thì nên ít nhất đi A và C. Giá chung cho Tour C là 1,400P nhưng nếu ghé văn phòng tour nho nhỏ hơi chếch nhà hàng Angel Wish (nhà hàng hải sản nổi tiếng và đông đúc tại khu vực biển El Nido) sẽ có giá mềm nhất 1,200P. Ở El Nido, mỗi khi đi tour, du khách phải mua thêm vé bảo vệ môi trường, 200P/người có giá trị trong suốt 12 ngày nên nhớ giữ lại. Nếu ở Coron thì du khách sẽ được đón và đưa về thì El Nido chúng mình phải tự lo phương tiện ra văn phòng tour để đi. Một khác biệt nữa là El Nido quá đông đúc, mặc dù có cầu tàu bằng phao nhựa nhưng tàu cứ đan xen nhau, rồi khởi hành cũng chậm chạm, thông báo 9h mà 10h vẫn còn đợi vêu ra. Tàu xuất phát thì cũng HDV cũng chẳng thèm nói câu chào hỏi gì, cũng không thèm nói hôm nay chúng ta sẽ đi những nơi nào, có gì đặc biệt… cũng may mình phòng thân bằng cách chụp lại hành trình tour để còn biết chiếc tàu đưa mình về đâu. Đầu tiên là ghé Helicopter Island, thật lòng đã không đẹp như bên Coron lại còn đông nữa, Khựa nhiều lắm, ồn ào í ới cả cái bãi tắm dài chừng 800m gì đó. San hô cũng bình thường, cá ít. Nước cũng trong nhưng vì đông đúc chật chội nên không có nhiều hứng thú nơi này.
Chỉ thực sự phấn khích khi tàu gần tới Hidden Beach, phong cảnh đẹp tuyệt. Tàu neo ngoài xa, du khách phải bơi và đi bộ men theo vách núi vào bên trong. Lưu ý rất dễ bị đá hoặc con hà cắt chân nhé, mình bị xước một miếng ở đầu gối do bước hụt…Khung cảnh cứ mở dần ra, một bãi cát mịn xuất hiện bên trong, giữa lòng một cái vịnh nhỏ chắn bởi 3 phía. Bãi vẫn cực đông vì tình trạng chung, các tàu đổ xô về nên muốn vắng chút thì phải nán lại, cho mọi người đi bớt mới thưởng thức được sự thú vị nơi đây.
Tàu dừng lại trên đảo Talisay để ăn trưa. Công bằng mà nói, đồ ăn ở El Nido Island Tour ngon hơn và đẹp mắt hơn bên Coron. Đảo Talisay còn có những vị trí chụp hình siêu đẹp và vắng vẻ, nhất là khi các tàu khác đã rời đi. Sau đó, tàu di chuyển về Secret Beach, nơi mà có một bãi tắm nhỏ nằm kín đáo trong lòng một lagoon và phải bơi qua một ngách cũng khá nhỏ, vừa hai người bơi. Thực ra nó đặc biệt chút xíu đó thôi chứ bãi tắm bé tẹo, đằng sau có mấy vách đá lởm chởm tạo sự khác biệt và làm nền cho các khung hình mà thôi.
Thất vọng nhất là điểm cuối cùng, Matinloc Shrine, khu vực tư nhân, có cái đền đài lăng tẩm thờ cúng gì đó mái vòm kiểu như đạo hồi. Đã thế lại bắt trả thêm 100P/người vé vào cửa nên trên tàu đồng loạt nhất định không thèm vào. Thế là quay về nhà…Đấy cứ thương mại hoá quá nhanh, y như rằng kém duyên liền!!!
EL NIDO – TUYỆT MỸ NACPAN & HOÀNG HÔN LAS CABANAS
Nếu ở Coron, không có bãi biển nào trên đảo đẹp để tắm thì tại El Nido có khá nhiều lựa chọn để tắm biển mà không phải ra đảo. Lựa chọn số 1 là Nacpan, cách trung tâm El Nido chừng gần 20kms về hướng Tây. Với khoảng cách đó sẽ có nhiều lựa chọn cho việc di chuyển. Nhẹ nhàng sanh chảnh nhất là đi xe van, hàng ngày đều có các chuyến đi hoặc thuê van đi và về giữa trung tâm El Nido và Nacpan, nếu ghép xe thì cứ 600P/người nhưng phải phụ thuộc giờ xe. Muốn tự chủ và thong thả, muốn ghé đâu thì ghé, muốn đi về lúc nào cũng được thì nên thuê xe máy, ở El Nido tuyền cho xe tay ga khá mới, giá chung là 600P/12 tiếng tuy nhiên có tiệm Bella nằm cách Angel Wish Restaurant chừng 40m là giá thấp nhất 400P thôi mà chủ tiệm là các bạn trẻ cực thân thiện! Vì lý do đó mà tiệm này cực đông, thường xuyên hết xe nên phải book trước 1-2 ngày mới chắc có xe, và đặt cọc 100P. Cách thứ 3 nữa là thuê xe Tricycle, tôi thấy xe bên này thấp và nhỏ nên không khuyến khích phương án này. Tôi chọn thuê xe máy! Ăn sáng xong, lững thững ra tiệm Bella để nhận xe trước 8.30. Trả nốt tiền và để lại hộ chiếu các bạn ấy giữ. Xăng đã đầy bình, đi đến lúc trả xe thì tự động bơm đầy bình xăng cho người ta. Giá thuê xe đã bao gồm nón bảo hiểm rồi. Trên đảo tuy không bắt buộc đội nón bảo hiểm nhưng đường lạ cứ phải đội cho an toàn nhá. Cứ theo hướng tây đi theo con đường bê tông duy nhất sẽ tới. Đường vắng, hai bên đường chủ yếu là đồng ruộng hoặc nhà dân nên rất trong lành, ít khói bụi nên đi xe máy rất dễ chịu. Thỉnh thoảng thấy cảnh đẹp hai bên lại dừng xuống thư giãn. Đường đẹp đến nỗi tôi đi lố mất hơn 10kms và phải quay ngược trở về Nacpan nhưng bù lại được thưởng thức những ruộng lúa xanh mướt xen lẫn những thảm lúa chín vàng cạnh hàng dừa thơ mộng.
Từ đường bê tông là con đường chính, rẽ vào Nacpan phải đi thêm chừng 6-7 kms nữa với một vài đoạn đường đất rất xấu và bụi đỏ, do chưa đủ tiền trải hết bê tông. Đến gần đầu bãi tắm, có trạm kiểm soát nhỏ xinh, bạn trực ở đó rất thân thiện, yêu cầu ghi lại tên khách, quốc tịch và loại xe vào bãi để họ kiểm soát, ngoài ra không thu bất kỳ một phí gì. Sau đó đi tiếp khoảng 100m là đến bãi trông xe, thích thì mang vào gửi, không thì cứ phi xe đi tiếp cũng không ai nói gì bởi không có cái barrier chặn lại như xứ mình đâu. Đoạn tiếp theo là đường cát lầy nên lái xe rất khó, tay lái yếu là té ngay nên cũng không nên đi vào quá sâu, chọn một chỗ nào đó thích thì dừng lại đỗ xe và xuống thưởng thức thôi.
Một không gian thoáng và vắng trải dài cả 3kms, đẹp và sạch không khác gì bãi tắm tư nhân luôn! Mới tầm 10h (do tôi đi lố đường chứ nếu không tầm 9.15 là đến Nacpan rồi), nắng chang chang. Một vài nhà hàng xung quanh cái biển I LOVE NACPAN là có ghế và dù, giá chung là 500P cho hai ghế và 1 dù, nếu cắc cớ thuê 1 ghế thì các bạn ấy cũng chặt đẹp 400P, nằm ngồi tới tối. Tụi tây nhiều đứa sau khi hỏi giá thấy chát quá, trải khăn hoặc chiếu nhựa ra bãi cát luôn, tất nhiên lựa nơi có chút bóng cây. Sau khi cân nhắc tôi quyết định thuê ghế và dù của một nhà hàng, bởi muốn thư giãn lâu lâu rồi ăn trưa luôn, vả lại đã không mất phí vào bãi đẹp như Nacpan thì coi như 500P cũng chấp nhận được.
Ngả lưng một chút thư thái nghe mùi gió biển, chỉ khoảng 30 phút sau là các ghế đã kín chỗ… Điều cực may mắn là nơi này chủ yếu là tây, thỉnh thoảng mới nghe tiếng Khựa nên dễ chịu văn minh vô cùng. Ai cũng có một khoảng riêng tư cho mình. Có nguyên cả gần 3km bãi tắm cát mịn nước trong xanh, sạch không một cọng rác nào được chia làm hai bãi, ngăn cách bởi một bờ kè đá làm chỗ chụp hình rất tiện. Cảm giác mấy ngàn người đổ xuống đây vẫn còn đủ chỗ í nên với thời điểm hiện nay, cứ tha hồ mà vùng vẫy, tha hồ sống ảo mà không bị bất kỳ ai làm phiền hết!
Ăn trưa cũng đa dạng, không quá đắt đỏ tầm 400P chưa tính đồ uống, tầm 280-300P ly sinh tố đó. Cứ chu trình bơi – phơi – nằm – tự sướng mà thực hiện cho đến khi nào chán thì thôi. Khoảng hơn 3.30 chiều, sau khi nuối tiếc một vòng đi bộ mép nước, tôi phải khăn gói đi tới một bãi khác để thực hiện nốt nhiệm vụ trong ngày mà sau đó tôi mới biết đây là quyết định chưa đúng lắm, giá như bạn nào đi trước viết review cẩn thận thì tôi đã điều chỉnh lịch ăn chơi của mình. Tôi đã bỏ lỡ cơ hội ngắm hoàng hôn tại Nacpan, một khung cảnh chắc chắn đẹp hơn nhiều nơi tôi ngắm chiều nay.Chạy xe ngược về hướng trung tâm El Nido, đi tiếp thêm tầm 15 phút nữa để đến bãi biển Las Cabanas, một cái tên rất Tây Ban Nha để ngắm hoàng hôn theo gợi ý của nhiều bạn. Bãi Las Cabanas cũng dễ tìm, cứ chạy xe đến khu vực vừa mới xây dựng hoành tráng Vanilla Beach (tổ hợp nghỉ dưỡng, shops và bãi tắm đang hoàn thiện), ngay bên cạnh là điểm đón cho trò chơi Zipline trên biển. Lúc này cũng tầm 5.15 chiều rồi. Gửi xe trên đường, rồi một cậu bé 14 tuổi tóc vàng hoe cháy xem dẫn đi lên cái đồi cao để chơi zipline. Ôi cha mẹ ơi, sau một ngày tả tơi ở Nacpan, giờ lê đôi chân lên cái đồi cao đường đất, một đoạn dài không có bậc thang, quả là một thách thức. Thôi đâm lao thì phải theo lao, ráng leo lên đến đỉnh đồi. Giá 500P cho zipline tư thế ngồi và 700P cho tư thế nằm sấp kiểu batman. Khác với zipline nơi khác là đến giữa chừng rơi tõm xuống nước thì zipline tại Las Cabanas chạy từ đồi này qua đồi kia, phía dưới là eo biển, độ cao kha khá, chừng cả 100m nên những người nào sợ độ cao sẽ không dám. Nói chung khá phê… Xong zipline lại đi bộ từ đồi bên kia xuống bãi Las Cabanas ngay dưới chân, đợi hoàng hôn. Đây là bãi tắm nhỏ, khá sôi động về chiều và đêm vì tụi tây cũng thích lựa chọn nơi này để nghỉ dưỡng. Trước mặt là bãi đá nông, có thể đi bộ được trên đó. Xa xa là một vài ngọn núi mà chỉ vài phút nữa thôi là mặt trời trốn tiệt vào đó…
Tôi hoà vào đám người thư giãn nằm ngồi trên bãi cát để chứng kiến những tia nắng cuối cùng tan ra trên biển, thu dần thành một quầng sáng màu mỡ gà trước khi trả lại màn đêm cho đại dương bí ẩn.
Trên đường về, lại ghé chợ địa phương mua hải sản và rau củ về nấu, ghé trạm xăng đổ đầy bình (50P/lít – đắt hơn VN – đảo mà) rồi tới Bella trả xe. Kết thúc một ngày cuối cùng mỹ mãn tại El Nido.
MANILA NHẠT PHÈO
Thực ra vụ dành gần một ngày ở Manila có hai lý do, một là đú theo các bạn trên mạng để xem sau bao nhiêu năm Manila có gì khác không, hai là do chuyến bay từ Manila về Hanoi của tụi Cebu Pacific Air phải tận hơn 22h mới cất cánh.Vì vậy mà đặt chuyến bay gần như sớm nhất 8.30 sáng của Air Swift từ El Nido về Manila. Sáng dậy sớm, gói ghém đồ đạc xong xuôi, dọn phòng sạch sẽ gọn gàng (ở airbnb luôn phải chú trọng điều này để chủ nhận xét tốt về khách nữa đó). Ra sân bay El Nido chỉ có cách gọi Tricycle mà thôi, không có taxi đâu, giá chung là 300 Peso. Sáng sớm nên không dễ vẫy tricycle như mọi khi mà phải chịu khó đi bộ ra ngac ba ngã tư vẫy các bạn đứng đợi ở đó. Cuối cùng cũng tóm được một tài ốm nhom, tiếng Anh bập bẹ. Cũng may cả El Nido nhỏ xíu có duy nhất cái sân bay nên không sợ đi lạc vì bất đồng ngôn ngữ. Đường tới sân bay khá xấu, nhất là đoạn cuối, hành lý và người chỉ muốn nhảy ra khỏi cái tricycle mui thấp tè. Đến một nơi gọi là sân bay, nếu không có máy bay cất cánh lên xuống thì không ai nghĩ nó là sân bay vì giống khu nhà giữa khu rừng nho nhỏ… chả biển hiệu gì. Bên trong khá đẹp, kiến trúc lạ và làm bằng gỗ là chủ yếu. Nhân viên an ninh mặc đồng phục chất lừ…áo thun xanh và quần khaki túi hộp. Duy nhất Air Swift khai thác chặng bay nối El Nido với Manila và các đảo khác nên cảm giác sân bay này vận hành bởi Air Swift luôn đó. Bên trong rất thân thiện, trước tiên bởi các hàng ghế gỗ ấm áp, lại có trà cafe bánh ngọt miễn phí nữa.
Chuyến bay bị delay mất 30 phút. Hạ cánh Manila chừng 10h sáng. Nhanh chóng lấy hành lý và bắt grab đi Asia Mall, cổng sau để gửi hành lý miễn phí, thủ tục nhanh chóng dễ chịu lắm, cứ gửi đó rồi nhẹ nhàng lượn đi chơi cho thanh thản. Vì cũng gần giờ trưa nên quyết định ghé food corner ăn trưa luôn. Quả là xứng danh trung tâm mua sắm lớn nhất Philippines, (hình như cả ASEAN thì phải), Asia Mall rộng vô cùng và nhiều nhà hàng cực. Lướt qua vài nơi cuối cùng đặt mông xuống nhà hàng Nhật gọi suất Bento vừa nhanh vừa ngon vừa đẹp, lại bình dân (90k VND).Oánh chén xong lại grab đi ra khu vực Intramuros. Intramuros là một thị trấn cổ được bao bọc bởi bức tường thành Manila, và do đó, “Intramuros” nghĩa là “khu vực nằm bên trong tường thành”. Khu này được xây dựng từ thời Tây Ban Nha cai trị, thực lòng cũng không có gì đặc sắc lắm vậy mà cực nhiều tourguide địa phương đi theo mời chào dạo quanh bằng xe ngựa hoặc tricycle dạng đạp chân. Nhỏ xíu vậy đi bộ cho lành. Ngoài thành cổ ra, những ngôi nhà kiến trúc châu Âu còn có hai nhà thờ nổi tiếng trong khu vực đó, Manila Cathedral và Augustine.
Lang thang chán cũng chẳng hào hứng gì lại quay về Asia Mall để lượn lờ, bạn nào mê shopping chắc cũng thích chỗ này, mình không thấy sale mấy nên chả ham. Ăn tối xong tại Mall rồi lại quay ra cổng sau lấy hành lý, rồi bắt grab về sân bay quốc tế Manila. Có thể đi MRT từ Asia Mall ra sân bay rẻ bằng nửa grab mà trước đó không bạn nào viết nên trót lên grab rùi nên thôi.Thế là kết thúc hành trình lần thứ 3 tới Philippines với những hòn đảo bé xinh và những vùng biển vắng cực sạch đẹp. Máy bay Cebu Pacific Air mãi mà không cất cánh về Hanoi được vì trót overbooked, nhà tàu thông báo mời năm lần bảy lượt những hành khách nào có hành trình linh hoạt thì vui lòng đi chuyến ngày hôm sau, được ăn nghỉ và thêm 2,000 Peso tiêu vặt (900k VND), gần tiếng sau mới có vài bạn trẻ và một đôi ông bà già đồng thuận. Thế mới biết đường bay Hanoi – Manila tiềm năng đó chứ, nên từ 1/4/2019 Philippines Airlines mở đường bay thẳng giữa Hanoi và Manila để bà con có thêm sự lựa chọn nhé.Về tới nhà là gần 2h sáng mùng 7 Tết. Lăn ra ngủ đúng 4 tiếng lại dậy đi làm như bình thường…
Du Lịch Philiphines
Leave a reply