Nguồn: Trần Chang
Có đứa em giục dậy kể tiếp nhật ký Paris nên giờ đã sang ngày thứ 5 ngồi kể chuyện ngày thứ 2
Đêm trước leo tháp về muộn. Sáng dậy vội lao vào họp rồi qua nhà tình yêu ăn trưa. 4 năm không gặp nhìn thấy nhau đã muốn khóc. Ôm con trai, con gái vào lòng thấy vui khôn tả. Cả nhà tiếp đón nồng hậu mà chả hiểu sao bạn đồng hành hợp gu nói chuyện đến nửa đêm còn không muốn dứt ra đi về
Chiều cùng tình yêu chạy lên đồi Montmartre
ĐỒI MONTMARTRE
Mọi người hay gọi đồi Montmartre là ngọn đồi mơ màng của Pháp nơi tụ hội của giới văn nghệ sĩ mà không hiểu do mình đi lối nào lên đỉnh đồi mà thấy giống khu chợ bán vải tàu hơn. Leo lên đỉnh đồi thì giống phố Tạ Hiện của Hà Nội, mọi người ngồi kín từng bậc thang của khu đồi ngắm nhìn toàn cảnh thành phố lấp lánh trong nắng chiều. Xung quanh khu đồi là một khu ẩm thực phục vụ sự mơ màng của các thực khác với đủ bia, rượu, hạt dẻ nướng, đồ hải sản ….
Điều mình ấn tượng nhất ở Đồi Montmartre là nhà thờ cổ Saint Pierre. Giống như nữ hoàng ngự trên đỉnh đồi nhìn xuống những thần dân của mình. Màu trắng cao quý trong hoàng hôn sáng lên rực rỡ. Bỏ qua hết những ồn ào bên ngoài, bước vào thánh đường là thế giới của tín ngưỡng các thánh thần. Những chạm khắc và những bức tranh bằng kính màu lấp lánh, huyền ảo. Mình lặng người trong không gian cổ kính và giọng hát trong vắt cất lên vang vọng trên từng mái vòm rộng lớn. Chúa đang dang vòng tay tới từng con chiên của mình bên dưới.
Sự đối lập giữa hiện đại và cổ kính. Giữa ồn ào, xô bồ và linh thiêng. Thánh đường như tấm áo choàng lộng lẫy bao bọc những gì đẹp đẽ và linh thiêng nhất của nước Pháp. Nơi thời gian không thể xâm phạm. Khi và chỉ khi chúng ta quyết định bước vào ngôi nhà tinh thần của mình
Chúng tôi ngồi trên những bậc thềm của thánh đường và người yêu tôi kể cho bạn đồng hành của tôi những câu chuyện về Chúa. Chúng tôi nhìn xuống thành phố và cảm thấy một ngày đang kết thúc trong sự linh thiêng kỳ diệu giữa đám đông ồn ã những thì thào và chúc tụng.
Dừng chân tiếp ở một quán bia trên đường trở về. Tôi thưởng cho mình một cốc bia đen để thêm mơ màng về nước Pháp. Cảm thấy yêu Paris thêm một chút
Leave a reply